Với mong muốn phụ giúp gia đình bớt khó khăn, khoảng đầu tháng 02/2022, Nhơn từ thành phố Quy Nhơn vào thành phố Hồ Chí Minh để tìm việc. Thông qua mạng xã hội Facebook của mình, Nhơn đăng tải thông tìm việc, khi đó có tài khoản Facebook tên “Quang Minh” liên hệ và giới thiệu có 01 công việc làm trên máy tính tại tỉnh Tây Ninh với thu nhập 700 USD/tháng, tưởng thật, Nhơn đồng ý. Tuy nhiên, sau đó Nhơn bị người có tên “Quang Minh” tổ chức đưa sang Campuchia. Tại đây, Nhơn bị cưỡng ép làm việc trên ứng dụng game đánh bạc qua Internet (công việc chính là dụ dỗ khách hàng tham gia đánh bạc với các hình thức như đánh bài tài xỉu, cá cược bóng đá, đá gà), phải làm việc từ 9h00’ sáng đến 23h00’ đêm và không được ra ngoài, nếu không đạt chỉ tiêu thì phải tăng ca và nếu muốn về nhà thì phải bồi thường khoảng 60 triệu đồng. Lúc này, Nhơn mới biết bị lừa sang Campuchia. Đến khoảng đầu tháng 3/2022, vì muốn có tiền để về Việt Nam, Nhơn đã liên hệ với 02 người bạn của mình, đưa ra thông tin giả mạo về việc làm để dụ dỗ, rồi thông qua người tên “Quang Minh”, đưa 02 nạn nhân này sang Campuchia để cưỡng bức lao động.
Tại tòa, Nhơn thừa nhận tòan bộ hành vi phạm tội của mình, cũng như cho biết lý do giới thiệu bạn và nói thông tin không đúng về công việc với bạn. “Bị cáo nghe họ thông báo ai giới thiệu được 01 người sang Campuchia làm việc sẽ được hưởng 100 USD, vì thấy công việc cũng được mà mình lại có thêm tiền nên đã cung cấp thông tin 02 bạn cho người tên Quang Minh. Sau đó, họ yêu cầu bị cáo nói dối về công việc, thu nhập và địa điểm làm việc để tạo lòng tin với bạn, còn lại những người trong nhóm của Quang Minh chịu trách nhiệm đưa các bạn sang Campuchia”, bị cáo Nhơn khai nhận với hội đồng xét xử.
Trước lời khai nhận này, chủ tọa đã truy vấn: Bị cáo có biết việc đưa thông tin gian dối để dụ dỗ người khác ra khỏi lãnh thổ Việt Nam là vi phạm pháp luật không? Khi đó bị cáo không biết, mãi sau này mới ý thức được hành động sai trái của mình, Nhơn đáp.
Giữ vai trò thực hành quyền công tố, kiểm sát xét xử của phiên này, kiểm sát viên Mai Văn Cường, nhận định bị cáo Nhơn biết rõ khi các nạn nhân được đưa sang Campuchia sẽ bị cưỡng bức lao động giống mình. Nhưng vẫn bất chấp, tham gia dụ dỗ, giúp sức để hưởng lợi 100 USD từ các đối tượng, hành vi của bị cáo Nhơn đã phạm tội “Mua, bán người” với các tình tiết “đưa nạn nhân ra khỏi biên giới của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” và “phạm tội 02 lần trở lên”. Tuy nhiên trước khi phạm tội bị cáo cũng là nạn nhân của “việc nhẹ lương cao”, tại thời điểm phạm tội bị cáo chưa đủ 18 tuổi, còn hạn chế hiểu biết pháp luật, bị cáo thành khẩn khai báo, do đó cũng cần xem xét giảm cho bị cáo 01 phần hình phạt.
Tại tòa, gia đình các bị hại lần lượt xin giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo Nhơn, mẹ của nạn nhân S., trình bày: “Cháu nó cũng chỉ vì nhỏ dại mà hành động như vậy, con trai tôi giờ cũng đã an toàn về nhà, cũng là chuyện không ai muốn. Vậy nên cúi xin tòa giảm nhẹ hình phạt cho cháu Nhơn”.
Trong khi đó, mẹ của nạn nhân H. cũng thỉnh cầu “Nhơn vì muốn giúp gia đình mà tìm việc rồi bị lừa nên cháu đáng thương hơn đáng trách. Vì thế, gia đình chúng tôi không yêu cầu xử lý hình sự và cũng không yêu cầu bồi thường thiệt hại đối với cháu”.
Qua phân tích chứng cứ, chứng minh hành vi phạm tội của bị cáo, đánh giá tính chất, mức độ, nguyên nhân, hậu quả do hành phạm tội của bị cáo Nhơn gây ra, cũng như các tình tiết tăng nặng, giảm nhẹ trách nhiệm hình sự, hội đồng xét xử đã tuyên phạt bị cáo Nhơn 06 năm tù giam. Qua đây cũng thấy rằng, không có việc gì nhẹ mà lương cao cả, do đó chúng ta cần thận trọng trước những lời mời mọc mật ngọt để tránh thành nạn nhân tiếp theo.